Thư Sinh Hàn Gia

Chương 10: Ngươi Muốn Tru Di Cửu Tộc Ta Sao


Người đăng: Ngàn năm lão Yêu Quái đẹp trai suất khí người gặp người mê anh tuấn phong độ Hàn Đức hay Thiên Ảnh Linh Hồ

"ngươi là gì của Lê Vũ Bình..!!!~~".
Tử Sinh cười một tiếng rồi hỏi.

"tặc tử ,to gan sao ngươi dám gọi thẳng tên của hoàng thượng..!~".

Cô nương đằng sau thiếu niên tiểu vương gia kia rốt cục mở miệng giọng nói mang hương vị tức giận.

"biểu muội khoan đã..!!~~".
Thiếu niên kia hoảng nên vội ngăn cản cô nương rồi nhìn Tử Sinh nói.
"chính là biểu huynh..!!~~".

"ừm..!!~".

Tử Sinh gật đầu nói thu lại khí thế nhìn hai người nói.

"Hoàng Vị tranh đoạt tình thân bỏ,hảo nhẫn tâm...!!~".

(ngụ ý mỉa mai Lê Vũ Bình vì Hoàng Vị mà giết thúc ruột lăng trì tại Thăng Long..).

"tặc tử to gan ngươi không sợ hoàng thượng tru di cửu tộc nhà ngươi sao..!??".

Cô gái kia vẫn tức giận mắng Tử Sinh,thiếu niên kia sợ Tử Sinh nổi giận hạ độc thủ nên cố sức ngăn cản.

"phàm phu tục tử chẳng lẽ ta sợ ngươi..!!~~".

Tử Sinh hai mắt nheo lại nói thật hắn không sợ giết hai người này cùng lắm sau này cẩn thận đợi đột phá Kim Đan quay về huyết tẩy ,nói rồi sát khí tự nhiên tản ra làm hai người run sợ.

"ngươi là tu tiên giả..!!~~".

Thiếu niên kia thất sắc sợ hãi trước mặt họ rất có thể là tu tiên giả cường đại trong truyền thuyết vung tay có thể bài sơn đảo hải giận rữ chúng sinh phải sợ hãi,cô nương kia cũng biến sắc đối với tu tiên giả bọn họ không khác gì kiến hôi run sợ không biết làm sao.

"ngươi không phải muốn tru di cửu tộc ta hay sao..??!!~".

Tử Sinh cười lạnh hỏi ngược lại..

"ta...~~".

Hai người vẫn run sợ không biết làm sao.

"thiếu gia,đừng giết họ dù sao vẫn là con dân của Đại Việt..!~".

Hàn thúc giọng yếu mệt nói với Tử Sinh.

"được rồi,Hàn thúc chúng ta vào..!!~~".

Tử Sinh dìu lấy Hàn thúc không để ý đến hai người, bước đi thì Hàn thúc cản lại nói.

"thiếu gia,số ngân lượng còn lại người mua lương khô đi lão nô chịu được ngươi năm ngày nay chưa ăn gì rồi..!?~~".

Hàn thúc cười lắc đầu nói với Tử Sinh.

"Hàn thúc ,ta thân thể cường tráng nhịn được..!!". Tử Sinh lắc đầu nói nhìn lại phía tây Đông Triều rừng núi nghe nói có vô số dã thú ,Yêu vật hắn muốn thử vận may cùng với rèn luyện thuần thục Ngũ Hành Quyền.

"đại nhân ,nếu có thể chúng ta nguyện ý vì lão hán này ra tiền chữa bệnh mong rằng đại nhân bỏ qua hiểu lầm nhỏ..!!~~".
Thiếu niên kia như bắt được cơ hội bắt đầu nịnh nọt nói.

"được,nếu tiểu vương gia đã có thành ý Hàn mỗ xin nhận..!!~~". Tử Sinh cười nói.

"đại phu ngươi cút ra đây..!!~~".

Thiếu niên kia được cơ hội nhìn bóng dáng nấp sau cánh cửa tiệm Dược Y Đường tức giận la lớn,nhưng vừa thấy Tử Sinh lông mày hơi nhíu lập tức thu giọng lại,đường đường là tiểu vương gia bây giờ cái rắm cũng không dám thả...

"tiểu vương gia , ta ra ngay...!!~~". Một bóng người vội vã chạy ra hoảng hốt chạy lại cung kính nói.

"tiểu vương gia đại giá quang lâm,nhà nhỏ của tiểu nhân lại càng thêm sáng..!!~~".

"coi như ngươi còn biết ăn nói,mau sắp xếp chữa cho lão bá này chi phi ta chi trả tiện thể kiểm tra sức khỏe của biểu muội ta,..!!~~".

Thiếu niên thỏa mãn cười nhẹ nhìn trung niên bàn tử nói.

"tiểu nhân lập tức làm ngay..!!~~".

Mồ hôi đầy trán đại phu nhìn Tử Sinh sợ ướt cả lưng vội vàng xắp xếp cho Hàn thúc cùng với tiểu cô nương cung kính không thôi.

"đại tiên ,ngươi có thể ban cho ta trường sinh sao??..~~".

Thiếu niên nhìn Tử Sinh mỏi mắt mong chờ,thế gian phàm nhân vẫn không thoát khỏi hai chữ trường sinh chi mê.

"ngươi tại sao muốn trường sinh..!!~~".

Tử Sinh nghe vậy có hứng thú hỏi lại ,thế gian dục vọng đúng là nghiệt chướng,bản thân Tử Sinh tu đạo cầu trường sinh chi đạo cùng thế gian đồng thọ bất tử bất diệt,...

"ta...muốn trường sinh để..!! ~".

Thiếu niên ngập ngừng trả lời đứt quãng.

"quyền lực hay mỹ nhân..!!~~".

Tử Sinh ngồi nghế nhìn bên ngoài ánh nắng nhạt nói.

"ta..!!~~".

Thiếu niên kia ngập ngừng nói ánh mắt hắn tràn đầy tham lam và tội lỗi bán đứng hắn.

"dục vọng của ngươi quá lớn không thể tu đạo ngươi gây sự với ta ta đánh bọn họ ngươi xin lỗi ta vậy là đã hết duyên ,đến đây là hết không nên cưỡng cầu..!!~~".

Tử Sinh bỏ chén trà xuống lạnh nhạt nói..

"đại tiên..!!~~".

Thiếu niên hoảng rồi muốn cầu xin Tử Sinh vội vã quỳ xuống nói.

"duyên phận đã hết ta với ngươi là người xa lạ,khuyên ngươi đừng vì dục vọng nhất thời mà làm những chuyện thương thiên hại lý không ta sẽ lấy mạng chó của ngươi..!!~~".

Tử Sinh nhìn thiếu niên ánh mắt sắc bén nhàn nhạt sát khí bắn ra...

"tiểu nhân tuân mệnh..~~".

Thiếu niên vội vã nhận lời với Tử Sinh
Đăng bởi: